“Chính em, khi nhớ lại khoảng thời gian sống thác loạn của mình, vẫn bàng hoàng không hiểu, vì lý do gì mà mình vẫn còn sống được đến tận bây giờ- H. kể với chúng tôi.
Câu chuyện của H. – một cái tên được nhiều người biết đến trong giới dân chơi phía Nam với chúng tôi trong buổi chiều Hà Nội cuối đông bắt đầu như thế. Đôi mắt của H. hấp háy liên tục, và phải nheo rất lâu hoặc thay đổi vị trí nhìn, vì không thể nhìn lâu vào một chỗ cố định. H. bảo, đấy là hậu quả tất yếu của quãng thời gian dài sống lấy đêm làm ngày. Hậu quả này theo H. ra đất Bắc, khi H. đã quyết định dừng cuộc chơi bất tận của đời mình. “Em muốn mình là một người có ích, chứ không thể mãi nông nổi như trước nữa” - H. chân thành.
Chúng tôi không biết chọn cách xưng hô với H. như thế nào cho hợp, bởi ngồi trước tôi là một khuôn mặt khá “nhàu” so với tuổi. Năm nay, H. bắt đầu bước sang tuổi 20. Đầu cắt cua, đôi mắt thất thần lúc nào cũng như thiếu ngủ, hoặc như một “ông nghẹo” đói thuốc; nước da xam xám, tai tái – màu đặc trưng của những kẻ “lấy đêm làm ngày”. Vẻ ngang tàng, bất cần của gã dân chơi thuở trước vẫn còn chưa biến mất hoàn toàn trong bộ trang phục bụi phủi, dù mùa đông Hà Nội đang lạnh cắt da cắt thịt…
Anh họ H. đầu tư hẳn một “phòng bay” tại nhà, chất lượng không kém bất cứ một quán bar lừng lẫy nào ở Việt Nam. Bên cạnh đó là những thứ "hàng khủng": Tường cách âm hơn 1 tỷ; loa, âm ly, “súp” xịn xách tay từ Mỹ về có trị giá vài trăm ngàn đô, đèn chiếu lade… Một phòng bay tại gia như thế, không dưới 4 tỷ đồng! Và đó cũng là thước đo để khẳng định đẳng cấp của dân chơi!
Sau những lần mon men chơi trộm, chơi ké những cuộc chơi, H. bắt đầu nghiền mùi thuốc có khả năng tạo cho người ta những ảo giác thăng hoa tuyệt đỉnh ấy… H. bắt đầu biết đến giới ăn chơi thông qua những vị khách thường xuyên xuất hiện tại nhà anh họ. Và, rất tự nhiên, H. đã trở thành một phần không thể thiếu của những cuộc chơi ấy!
“Cũng không có gì để kể về một cuộc chơi, trình tự như thế nào, bởi những ai đã có mặt ở một cuộc bay như thế, cứ tự ý làm những điều mình muốn, làm những thứ mình thích, không ai ngăn cấm ai cả. Có thể đó là một quy ước, hoặc có thể đó là sự dẫn dắt của các loại kích thích mà người chơi xài vào người. Ban đầu là bia, rượu, đồ uống nhẹ, sau đó xài rượu mạnh… " - H. nói.
Càng về sau, càng vào sâu cuộc chơi, nồng độ càng tăng. Cuộc chơi thực sự bắt đầu khi người ta xài hàng, cắn thuốc… Nhạc cũng bắt đầu chuyển từ house sang trane. Đến lúc đó, dân chơi hầu hết đều bắt đầu không tự chủ được mình. Gào rú, cười điên loạn, hay khóc như chưa bao giờ được khóc… Những ảo giác do tác dụng của thuốc bắt đầu kích thích cảm giác của con người. Người chơi bắt đầu "xõa hết mình", và âm nhạc lúc đó giống như một thứ âm thanh quái vật, xui khiến người ta làm ngay tức thì những ý nghĩ nào vừa mới bắt đầu nhen lên trong đầu khi đó...
Cuộc chơi kéo dài thâu đêm. Cả bọn không ai buồn ngủ. Chỉ biết uống, cắn thuốc và nhảy múa điên cuồng, thác loạn điên cuồng. Đồ ăn đã được chuẩn bị sẵn (lúc bắt đầu cuộc bay và khi đó còn tỉnh táo). Ai đói, tự ra nạp cho mình, xong lại nhập cuộc. Lại nhảy múa. Lại thác loạn. Lại làm những gì mà mình thích. Cuộc chơi chỉ tàn khi đã sang đến chiều ngày hôm sau, và khi cả nhóm đã kiệt sức hoàn toàn...
Dân bay săn hàng
Đẳng cấp là... hàng độc!
Cái mà H. tiết lộ cùng chúng tôi, rằng đẳng cấp của những nhóm anh chị trong giới ăn chơi "lấy làm thước đo" không phải là những em chân dài, mắt xanh mỏ đỏ. Săn hàng, thì hàng được hiểu theo nghĩa đen thuần tuý. Nó đơn giản là những loại ma tuý mà "dân bay" thường xài để đạt đến sự thăng hoa cần thiết cho một cuộc bay!
H. bảo, nếu so sánh về “nồng độ” ăn chơi của "dân bay" phía Nam và dân bay Hà Nội, thì rõ ràng, đó là hai phạm trù hoàn toàn... không có điểm chung.
"Dân bay" Hà Nội giống như một anh nhà giàu mới nổi, thường thích chơi trội, thích thể hiện ra bề ngoài… mà không hề biết, “thế giới” mà anh ta vừa bước chân vào, đã trở nên cũ kỹ và quá hẹp. Nó luôn là “sân sau” mà dân bay phía Nam đã kinh qua trước đó cả một thời gian dài… quá độ!
H. kể, đối với dân chơi, muốn nói về đẳng cấp, phải săn được hàng độc
H. đưa ra một dẫn chứng đầy thuyết phục: "Đẳng cấp" của dân chơi Hà Nội được hiểu đồng nghĩa với việc anh, hay chị đó, một tháng có mặt bao nhiêu ngày trên một sàn, một bar, biết những bar nào vừa mới mở, có bao nhiêu thẻ ký gửi VIP trong những bar trên địa bàn thành phố; quán bar đó, phục vụ như thế nào, có bao nhiêu nhân viên phục vụ có khả năng nhớ mặt khách ngay ở lần gửi xe… Những cái đó đã “xưa như diễm”. Với "dân bay" phía Nam, “bay” tại những bar “công cộng” kiểu đó, là một thứ làm họ… mất danh dự. Đó chỉ là sự “ngông nghênh”. Khi đã có “level” trên giang hồ, nhóm bay đó phải có "phòng bay" riêng, và luôn là những “nhà cách mạng” tiên phong trong việc khai phá tìm và thử chơi những loại hàng (thuốc) mới vừa xuất hiện trên thị trường!
Suy cho cùng, “đáp số” của những cuộc bay, cuối cùng cũng là để tìm cảm giác “phiêu” để cất cánh. Muốn bay được, phải có sự tác động, kích thích của “hàng”. Nên mấu chốt của vấn đề, "nhóm bay" nào khai phá những hàng mới thì hay “ém kỹ” để giữ thế độc quyền cho mình. Thường, họ rất hạn chế trong việc chia sẻ cho các nhóm khác để giữ thế độc tôn.
Thời gian đầu khi H. mới bước chân vào "cuộc sống sàn", dân chơi phía Nam khi đó vẫn còn thịnh hành tài mà – một loại ma túy nhẹ cho cảm giác êm ái và phiêu bồng. Loại này, chỉ “nặng đô” hơn so với thuốc lá, xì gà Lahabana. Một thời gian sau, xuất hiện thuốc “lắc” – loại ma túy tổng hợp dạng viên. Dân chơi đua nhau xài thuốc lắc, bỏ qua tài mà, cần sa… không thương tiếc. Thời điểm đó, dân chơi còn cặm cụi nhồi tài mà vào nõ thuốc, sẽ bị chọc quê cho… hết đất sống!
Trước khi có sự xuất hiện của "hoàng hậu thuốc lắc", những “pin” tài mà được chào đón nhiệt tình, thì sự ghẻ lạnh với thuốc lắc cũng "lạnh lùng và nhẫn tâm" như thế, khi Ke (ketamin) xuất hiện.
Khi H. trình diễn lần đầu tiên màn “xào ke” trước mặt nhóm bạn, những hành động lạ lùng của H. khiến cả "phòng bay" đêm đó dường như… ngừng lại.
“Lần đầu tiên chơi ke, người phiêu không tả được. Cảm giác ấy qua đi, sau đó mình lại tiếp tục rơi vào trạng thái không biết đến sự có mặt của bạn bè xung quanh, chỉ ngỡ như có một mình mình giữa thế giới này… Cô đơn khủng khiếp. Lúc đó, tưởng như muốn chết luôn để giải thoát! Một nhỏ bạn cùng nhóm sau khi chơi, khóc nức nở không ai dỗ được, khóc như chưa bao giờ được khóc. Chỉ những ai chơi ke mới hiểu, lúc ấy mình chỉ muốn tự tử… Cho nên, rất dễ xảy ra tình trạng ngộ sát chính mình khi đang phê ke!” – H. tâm sự.
Dân chơi khi đó tôn sùng ke như một loại đế vương. Nhưng, một quy luật hiển nhiên như một mặc định, một thời gian ngắn sau đó, ke cũng bị soán ngôi bởi sự xuất hiện của đá! Giã từ công việc của một “nghệ sỹ xào ke”, H. lại lao vào làm “phu đập đá”.
Cận cảnh một "phòng bay"
Theo tìm hiểu của chúng tôi, giá một viên thuốc lắc hiện nay khoảng 250.000- 300.000 đồng, còn một "chỉ" ke có giá từ 3-4 triệu đồng, một chấm đá 4-4,5 triệu. Tuy nhiên, đối với dân chơi, đó vẫn chỉ là chuyện nhỏ, điều quan trọng đối với những dân bay chính là bãi đáp vừa có thể vừa đảm bảo an toàn, vừa có thể "bay hết mình".
Trước đây, hầu hết dân chơi thường tổ chức những "cuộc bay" tại các vũ trường, quán karaoke hay khách sạn. Tuy nhiên, trước sự kiểm tra và truy quét mạnh của lực lượng công an, họ rút lui về thực hiện những “cuộc bay” nhỏ và tinh vi hơn ngay tại nhà riêng.
H. đưa mọi người đến một "phòng bay dã chiến" để cận cảnh những điều H. kể. 9h sáng, chúng tôi và H. có mặt tại một căn phòng rộng khoảng 20m2, tất cả các khe cửa được bịt kín băng xốp nhằm tránh những tiếng nhạc chói tai lọt ra. Mọi đồ vật từ loa đài, chăn gối, quần áo, đồ lót trong phòng vứt lăn lóc. Đó là dấu vết để lại của "cuộc bay" trước.
Trong phòng có rất đông người, gồm cả nam và nữ. Những đôi mắt lờ đờ, mệt mỏi vì còn ảnh hưởng của "cuộc bay" vài ngày trước. Nhưng theo quan niệm của những "dân chơi" này, "đã bay là bay hết mình" nên họ vẫn sẵn sàng cho cuộc "cất cánh" mới.
Cô gái chủ nhà khoảng 19-20 tuổi, nhưng có khuôn mặt tỏ ra sành đời nhất trong hội nói với tôi trong ánh mắt thâm quầng: "Hai hôm trước em “cắn” nhiều quá không ăn được gì, sáng nay mới nuốt cố được quả trứng, nhưng mà đã phiêu rồi em kệ! Cứ phiêu cái đã! Bay là bay hết mình, nhiệt tình mà anh!". Ngay sau khi dứt lời, cô gái thản nhiên bỏ tọt viên thuốc vào mồm, không quên kèm theo một ngụm nước ngọt để đưa thuốc được êm hơn.
Sau 30 phút cắn thuốc, nhóm bắt đầu những hành động thác loạn, ảo giác của mình bằng các màn nhảy nhót, uốn éo rất bản năng trong tiếng nhạc house funky (loại nhạc được coi là kích hợp tạo cảm giác phê sâu khi dùng thuốc lắc).
Đối với nhiều "dân bay" sành sỏi, cắn thuốc mới chỉ là khởi động. Hầu như tất cả các cuộc đi bay đều có màn tiếp theo là hít ketamin. Để có một "cuộc bay" chu đáo, cả nhóm cử M., một dân chơi thuốc lắc có thâm niên thực hiện công đoạn được gọi là “xào ke” cho cả nhóm.
M. mặc dù năm nay mới chưa đầy 23 tuổi nhưng theo những người trong hội chơi kể lại, cậu thanh niên ”sành điệu” này đã có thâm niên gần 10 năm trong các ngón nghề ma túy tổng hợp. Và ngay cả màn xào ke của cậu, không phải dân chơi nào cũng có thể làm được. Từ màn hơ đĩa sao cho đủ độ ấm tới việc lấy chiếc thẻ nhựa miết thứ bột trắng dạng tinh thể như hạt đường sao cho ketamin có thể mịn như bột mì.
Song song với việc xào ke, các thành viên còn lại của nhóm lấy những tờ tiền cuốn tròn lại để làm công đoạn hai cho các thành viên hít ke đã được xào lên mũi trong ánh sáng lờ mờ của căn phòng.
CLICK vào đây>>>
Cuộc đời phật thích ca và pháp âm giải thoát
Trả lờiXóahttp://www.mediafire.com/?r0zeon686znxarw
http://www.mediafire.com/?olp3mczlywo1g9e
http://www.mediafire.com/?gi8ihee6h116hg3
http://www.mediafire.com/?z969c7c7s36l992
http://www.mediafire.com/?58r9f7yviobilb7
http://www.mediafire.com/?exjyfab3rfyc5ir
http://www.mediafire.com/?2347681672fc09w
http://www.mediafire.com/?hjekp4fek4eilw0
http://www.mediafire.com/?3qvgji3iu1w4cqw
http://www.mediafire.com/?13cgdyu2aw6pt88
http://www.mediafire.com/?jxmwjl7do7tqr1y
http://www.mediafire.com/?2n1zi17nn5olxe4
http://www.mediafire.com/?p0cyzpso9ac97yh
http://www.mediafire.com/?5fu9zs8dav8macz
http://www.mediafire.com/?o152iaxmpivd5wx
http://www.mediafire.com/?4dq96fdlkokxyo6
http://www.mediafire.com/?1ajvkfbfi13c1qo
http://www.mediafire.com/?gufz8429hupsp5e
http://www.mediafire.com/?3kzs1ip770di6bc
http://www.mediafire.com/?rricvn65g0gz1zv
http://www.mediafire.com/?9v4n9nolhbzfptc
http://www.mediafire.com/?lb762bglh677xwo
http://www.mediafire.com/?z6r5y760psy91gj
http://www.mediafire.com/?zy454nwh50ouag7
http://www.mediafire.com/?lsiuifd4fi2lmz0
http://www.mediafire.com/?4a4gc739400e9li
http://www.mediafire.com/?6z880l94nwwv3a4
http://www.mediafire.com/?yeawpmh40cmp5t6
Mình tên Thieu Phong . Cao 1m7 nặng 57kg . sinh viên năm 4 đại học công nghiệp. Rất vui khi được làm quen tâm sự với các chi em. Phone number: 0977534905. faybook ' thieuphongpro@gmail.com'
Trả lờiXóa